Ngày đăng: 18/11/2015

Bàng hoàng đêm tân hôn

Mỗi sáng dậy cô ấy hay thì thầm tam su với anh rằng: “Anh đừng bỏ em lại một mình nhé, em rất sợ cảm giác hụt hẫng trống không khi thức dậy không có ai bên cạnh. Cảm giác như bị bỏ rơi vậy”.

Tôi và anh son tung yêu nhau cũng được hơn một năm trời do bạn bè chung của hai đứa giới thiệu. Những lần đi ăn chung cùng với bạn bè anh cũng chủ động bắt chuyện và làm quen với tôi.

Cuối cùng tôi cũng nhận lời yêu anh sau những ngày hẹn hò với nhau. Tính anh trầm lặng, ít nói, nhưng lại rất chu đáo và biết quan tâm đến người khác. Tôi vui mừng khi anh đã mở lòng với tôi hơn. Nhưng suốt những ngày yêu nhau anh chẳng bao giờ kể về chuyện quá khứ của anh. Tôi cũng không hỏi quá sâu và cứ ngỡ anh chính là mối tình đầu của mình nên anh mới rụt rè và nhút nhát như vậy.

Rồi cũng đến ngày chúng tôi làm lễ đính hôn, chỉ còn một tháng nữa là chúng tôi cưới nên anh đề nghị chúng tôi về chung sống với nhau. Mặc dù anh đối với tôi rất tốt nhưng tôi vẫn thấy phần nhiều tình cảm của anh là gượng ép. Tôi ngỡ có lẽ là do anh chưa quen với cuộc sống có người khác bên cạnh nhưng chính anh là người đã chủ động rủ tôi về chung sống với anh. Chúng tôi cũng thay đổi cách xưng hô là “chồng – vợ” cho quen dần với cuộc sống hôn nhân.

chong-sap-cuoi-blogtamsu

Nhưng nhiều đêm tôi tỉnh giấc khi thấy anh nói nhảm liên tục, mồ hôi cứ chảy dài. Dường như anh đang gặp ác mộng. Một hôm tôi cũng tỉnh giấc lúc nửa đêm tôi thấy anh đang ngồi bên cửa sổ nói chuyện một mình: “Em chi pu à, em có lạnh lắm không? Bao nhiêu năm qua có phải em rất cô đơn không đừng lo, có anh luôn bên cạnh em nhé”. Nhìn bóng dáng chồng cô đơn chìm trong đêm tối, anh lại đang hút thuốc khiến tôi không an lòng.

Tôi gọi anh trong hốt hoảng, anh quay lại và đến bên an ủi tôi. Tôi gặng hỏi mãi anh mới nói sự thật đau lòng về người yêu cũ. Trước đây, anh đã từng yêu một người con gái sâu đậm, anh luôn hứa sẽ bảo vệ cho cô ấy cả được đời này nhưng anh đã không làm được. Anh và cô ấy đã từng có một khoảng thời gian sống chung bên nhau. Mỗi sáng dậy cô ấy hay thì thầm với anh rằng: “Anh đừng bỏ em lại một mình nhé, em rất sợ cảm giác hụt hẫng trống không khi thức dậy không có ai bên cạnh. Cảm giác như bị bỏ rơi vậy”. Và anh đã hứa: “Anh sẽ đánh thức em dậy mỗi sáng”.Xem thêm về cây nở ngày đất tại đây.

Nhưng cô ấy đã bỏ anh mà đi mãi mãi. Một lần cô ấy đến công ty anh làm việc, cô ấy đợi anh bên kia đường. Tan giờ làm là anh chạy ngay sang đường để đến với cô ấy mà không hay rằng có một chiếc xe tải lao đến. Cô ấy đã kịp đẩy anh ra, cô ấy đã cứu mạng anh nhưng đã không cứu được mình. Chính anh là người có lỗi đã khiến cho cô ấy phải chết oan ức. Nói đến đây anh lại khóc, nhìn giọt nước mắt người đàn ông lăn dài trên má, tôi biết anh là người sống nặng tình nghĩa đến mức nào.

Hàng đêm anh vẫn gặp cô ấy trong giấc mộng của mình. Tôi bàng hoàng đau đớn, không ngờ anh lại có một quá khứ đau thương như vậy. Tôi hiểu vì sao anh lại không muốn nhắc đến quá khứ của mình như vậy.

chong-chua-cuoi-blogtamsuvn (2)

Hôm sau, tôi ngỏ ý muốn anh đưa tôi đến thăm ngôi mộ của cô gái đó. Bức ảnh người con gái trầm buồn, mỏng manh. Tôi thắp cho cô ấy nén nhang để an ủi một phần linh hồn người con gái chết trẻ. Đôi mắt anh đỏ hoe khi đứng trước di ảnh của cô ấy

Tôi muốn anh hãy cố gắng quên đi những ám ảnh quá khứ để tiếp tục cuộc sống của mình. Tôi nắm tay anh thật chặt và im lặng. Tôi muốn anh biết rằng anh không hề đơn độc. Anh vẫn còn có tôi đi bên cạnh anh cho đến hết cuộc đời này. Tôi muốn anh hiểu rằng tôi luôn đợi anh, muốn được xây đắp hạnh phúc thực sự cùng anh. Tôi tin, chuyến viếng mộ ngày hôm nay sẽ giúp anh giải tỏa phần nào những căng thẳng và áp lực mà anh đã phải chịu đựng suốt bao năm qua. Mong anh sẽ biết trân trọng những người bên cạnh, và sống thật tốt cho tương lai trước mắt.