Ngày đăng: 23/11/2015

Bất ngờ từ tờ giấy ghi chú trong áo chồng

Tâm sự của phụ nữ trên tập chí phụ nữ như sau. Như thường lệ tôi lại kiểm tra đồ trước khi đem đi giặt. Bất ngờ một tờ giấy ghi chú màu vàng gấp cẩn thận từ túi áo chồng rơi ra.

>>> Xem thêm blog tam su tại đây!

Tôi lấy chồng được 2 năm rồi. Chồng tôi hiện đang làm ở một công ty liên doanh. Lương không cao nhưng anh hay nhận việc làm thêm nên thu nhập khá, đủ nuôi mẹ con tôi sống thoải mái ở Hà Nội.

Tuy nhiên, chính vì anh làm thêm nên rất ít khi ăn cơm cùng mẹ con. Mọi việc nhà đều một mình tôi quán xuyến hết.

Số tiền anh mang về ngày càng nhiều nên tôi chẳng thể nào trách móc gì ở anh. Chính chồng tôi cũng nhiều lần nói, tôi sướng nhất vì ở Hà Nội, lại dân tỉnh lẻ mà chẳng phải lo gì đến tiền nong. Dù gia đình hai bên cũng chẳng khá giả gì.

Chồng tôi nhờ chăm chỉ, chịu khó mà mua được chung cư và xe hơi từ hai bàn tay trắng. Nhiều lúc thấy chồng vất vả quá nên tôi thương lắm. Sợ anh yếu tôi còn đặt mua đủ thứ để về bồi bổ cho anh.

Ngày nghỉ, thứ 7, Chủ nhật chồng tôi còn làm nhiều hơn ngày thường. Hầu như hàng ngày chúng tôi chỉ nhìn thấy nhau vào 10 giờ tối đến 6 giờ sáng. Lúc mà mọi người đang ngủ thì chồng tôi đã dậy chuẩn bị đi làm rồi.

>>> Xem thêm chuyen la co that tại đây!

c
Thì ra lâu nay, chồng tôi đi sớm hôm, làm cả thứ 7, Chủ nhật là để phụ vụ một người đàn bà rửng mỡ. Ảnh minh họa.

Nhiều ngày, về nhà mệt mỏi, chồng tôi chỉ kịp thay bộ quần áo ngủ rồi lên giường nằm luôn đến sáng mới dậy tắm rửa đi làm. Những lúc đó, tôi lại thu dọn đồ đưa đi giặt cho anh.

Tôi thường có thói quen kiểm tra túi áo, túi quần của chồng trước khi cho vào máy giặt vì chồng tôi hay để giấy tờ xe, ví, tiền nong vào túi áo, túi quần.

>>> Xem thêm cach lam kim chi tại đây!

Hôm thứ 5 tuần trước, như thường lệ tôi lại kiểm tra đồ trước khi đem đi giặt. Bất ngờ một tờ giấy ghi chú màu vàng gấp cẩn thận từ túi áo chồng rơi ra. Tò mò mở ra xem, dòng chữ trong đó hiện ra khiến tôi choáng váng…

“Hôm nay cưng làm tốt lắm. Bo thêm cho 2 xịch nữa đó nghen. T7 lại sang sớm với em nha”. Tôi bắt lo lắng không biết công việc đêm hôm của chồng tôi là gì mà kỳ lạ vậy.

Tôi bắt đầu âm thầm thuê thám tử theo dõi hành vi hàng ngày của chồng để tìm hiểu bí mật này.

Ngày đầu tiên, thám tử thông báo chồng tôi chỉ đi làm từ nhà đến cơ quan rồi trưa đi cà phê với mấy người bạn. Chiều lại làm đến 10 giờ mới ra khỏi cơ quan về nhà.

Ngày thứ hai, đúng hẹn thứ 7 như trong tờ ghi chú kia. Tôi nhắc nhở thám tử chú ý hơn. Nhưng hình ảnh thu được cũng chỉ là ra vào cơ quan làm việc chứ không đi đâu. Đến lúc này tôi bắt đầu thấy thoải mái chút xíu, có lẽ do tôi quá đa nghi nên mới nghĩ oan cho chồng.

>>> Xem thêm doc bao tại đây!

Tuy nhiên, thám tử vẫn bảo tôi chưa buông lỏng sớm được vì còn nhiều điểm nghi vấn. Vậy thứ đến ngày Chủ nhật, tôi được bật mí cách mua phần mềm định vị và nghe lén cài bí mật vào cái thắt lưng của chồng.

Hôm đó, chồng tôi vẫn ra khỏi nhà từ lúc 6 giờ sáng và lại lái xe đến cơ quan. Nhưng những âm thanh phát ra từ cái thắt lưng của chồng khiến tôi choáng váng.

– Hôm nay đến sớm quá nha cưng. Vào tắm luôn đi.

– Ờ thì anh phải chiều sếp chứ. Làm sao để sếp chờ được.

– Em vào tắm cùng anh nhé?

– Thôi em cứ chuẩn bị sẵn đi, anh vào ngay.

Sau đó là tiếng họ cười đùa làm tình, và những ngôn ngữ tục tĩu phát ra làm tôi ghê tởm đến mức phải chạy vào nhà vệ sinh xả nước lên người cho tỉnh táo.

Thì ra, những đồng tiền chồng tôi mang về, anh ta bảo nhận thêm việc làm thêm chỉ là thứ tiền nhơ nhớp đi hầu hạ người đàn bà bệnh hoạn. Đó chính là bà sếp đang hồi xuân và thích được lên giường với trai trẻ.

Vậy mà lâu nay tôi mua bao nhiêu thứ cho anh ta tẩm bổ, để đi làm trai bao. Nhục nhã quá thể, hôm đó, tôi chờ chồng về để nói chuyện thẳng thắn với anh ta.

Đúng 10 giờ, chồng tôi lái xe về nhà. Tôi để sẵn đoạn nghe lén và mở to khi anh ta bước vào nhà. Vừa nghe thấy, chồng tôi há hốc nhìn tôi, nhìn con rồi quỳ xin tôi tha thứ.

Nhìn những giọt nước mắt rơi ra từ khóe mắt chồng, tôi lại không nỡ… Chồng tôi bảo chỉ có cách đó mới có thể mua nhà, mua xe và nuôi mẹ con tôi sống sung túc được ở cái đất bon chen, giành giật này.

Tôi dù căm phẫn, nhục nhã, đau đớn tột cùng nhưng biết làm sao khi tất cả những thứ chồng tôi làm đều là vì mẹ con tôi. Thế nhưng nếu tha thứ và chấp nhận kiểu sống đó, tôi cũng không thể ăn ngon ngủ yên khi trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến cảnh chồng mình đi phục dịch người đàn bà rửng mỡ kia. Tôi phải làm sao đây? Xin hãy tư vấn giúp tôi.